bài thơ trường sơn đông trường sơn tây
Các sheet nhạc khác. Có những niềm riêng - Lê Tín Hương. Khóc một dòng sông - Đức Huy. Nối vòng tay lớn - Trịnh Công Sơn. Hoa có vàng nơi ấy - Việt Anh. Anh muốn nói yêu em - Quốc Vượng. Chim trắng mồ côi - Minh Vy & Hồng Xương Long. Ca dao mẹ - Trịnh Công Sơn. Không cảm xúc
Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây. Tác giả: Phạm Tiến Duật. Tập thơ Phạm Tiến Duật: ePub Mobi/PRC A4 A5 A6. Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn. Hai đứa ở hai đầu xa thẳm. Ðường ra trận mùa này đẹp lắm. Trường Sơn Ðông nhớ Trường Sơn Tây. Một dãy núi mà hai màu mây
Phụ huynh Trường trung học phổ thông Đào Sơn Tây bức xúc, do phải đóng hơn 16.000 đồng/ngày tiền ngủ trưa cho con em mình.. Một số phụ huynh của Trường trung học phổ thông Đào Sơn Tây, thành phố Thủ Đức, Thành phố Hồ Chí Minh vừa gửi thông tin tới Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam, thể hiện sự bức
Biểu đồ cột kép ở Hình 10 biểu diễn số lượng học sinh lớp 7A và 7B có nhà nằm ở bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc của trường học. Related Articles Giải mục II trang 50, 51 SGK Toán 7 tập 1 – Cánh diều
Ngày 19/10, thông tin từ Bệnh viện Đa khoa Trung ương (BVĐKTƯ) Cần Thơ cho biết, các bác sĩ bệnh viện vừa can thiệp thành công trường hợp bệnh nhân xuất huyết tiêu hóa do vỡ ổ giả phình kích thước lớn từ nhánh động mạch vị tá tràng bằng phương pháp can thiệp nội mạch.
contoh pantun 4 baris bersajak ab ab. Chào các bạn, Mình đang tìm hiểu các cuộc chiến tranh ở Việt Nam và thế giới hiện tại là các cuộc chiến ở Trung Đông. Lịch sử, tôn giáo và chính trị là những chủ đề mình quan tâm. Mình vẫn tìm hiểu suốt 15 năm nay, lâu lâu tìm hiểu một chút, cứ vậy mà tích góp. Dĩ nhiên tìm hiểu những chuyện như vậy thì nhức đầu và nhức tim, nhưng vì mình muốn hiểu đất nước mình, hiểu thế giới xung quanh và hiểu chính mình, nên mình vẫn suy nghĩ và tìm hiểu. Một trong những khía cạnh quan tâm của mình là tình yêu đôi lứa. Tình yêu đôi lứa trong thời chiến giúp mình cảm nhận nhiều hơn nhiều vấn đề của cuộc chiến. Dưới đây là tình yêu trong bài Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây, một bài thơ và bài hát nhạc đỏ nổi tiếng. Dưới đây là chia sẻ của tác giả bài thơ – cố nhà thơ Phạm Tiến Duật – về chính bài thơ này; cùng 4 clips với 4 cặp đôi trình diễn bài hát NSND Thu Hiền & NSND Trung Đức, Phương Thảo & NSUT Đăng Dương, Anh Thơ & Việt Hoàn, và Tạ Quang Thắng & Thùy Chi. Mời các bạn cùng thưởng thức nhé. Chúc các bạn một ngày tốt lành. PTH *** ĐÔI CHI TIẾT VỀ BÀI THƠ TRƯỜNG SƠN ĐÔNG – TRƯỜNG SƠN TÂY Thứ hai – 23/12/2013 0818 VNQĐ online Bài viết này được cố nhà thơ Phạm Tiến Duật viết khi ông còn sống, với những kỉ niệm nhỏ xung quanh bài thơ nổi tiếng “Trường Sơn Đông – Trường Sơn Tây”.VNQĐ online xin trân trọng giới thiệu lại cùng bạn đọc Nhà thơ PHẠM TIẾN DUẬT Bài thơ Trường Sơn Đông – Trường Sơn Tây tôi sáng tác hồi cuối năm 1969 tại một làng nhỏ bên bờ sông Son của tỉnh Quảng Bình, làng Cổ Giang, một làng nghèo khó mà nền nếp. Cái làng ấy ở không xa nơi cổng đường 20 xe ngang dãy núi Trường Sơn. Thấm thoát đã gần ba mươi năm rồi. Tuổi đất, tuổi người dài ra cũng ối chuyện mà tuổi tác phẩm – của bất kỳ ai – dài ra cũng không ít chuyện. Từ nhiều năm nay, trong các băng nhạc Karaoke có chạy bài hát cùng tên phổ thơ tôi do nhạc sĩ Hoàng Hiệp làm nhạc. Câu thơ Cái gạt nước xua đi nỗi nhớ của bài thơ ấy được băng hình đánh chữ là Cái gạt nước xua tan nỗi nhớ. “Xua tan” như thế thì còn gì là tình yêu. Băng hình không chỉ “xua tan” nỗi nhớ mà còn “xua tan” cả thơ ca nữa. Lỗi ấy của người làm băng chứ không phải của nhạc sĩ. Cũng phải nói thêm rằng những người làm băng ấy vi phạm bản quyền, phớt lờ tác giả. Câu chuyện ấy chỉ làm tôi buồn cười chứ lạ sao không thấy bực mình. Thì văn hóa tới đâu thì làm tới đó, chứ biết làm sao. Mà họ có làm văn hóa đâu, họ làm kinh tế đấy chứ. Một thời ngỡ tưởng gần mà đã hóa ra xa. Ở bài hát, Trường Sơn Đông – Trường Sơn Tây là một bản tình ca trong chiến tranh. Một anh, một chị yêu nhau trong xa cách. Còn ở tác phẩm thơ, yếu tố tình ca trộn lẫn với quân ca. Có tám dòng thơ nhạc sĩ không phổ. Ở khổ thứ hai từ trên xuống. Một dãy núi mà hai màu mây/Bên nắng bên mưa khí trời cũng khác/Như anh với em như Nam với Bắc/ Như đông với tây một dải rừng liền. Và ở khổ thứ hai từ dưới lên Đông sang tây không phải đường thư/Đường chuyển đạn và đường chuyển gạo/ Đông Trường Sơn cô gái ba sẵn sàng xanh áo/ Tây Trường Sơn bộ đội áo màu xanh. Như vậy, trong thơ không chỉ có hai người mà còn có hai lực lượng. Ba chữ như ở đoạn trên nói rằng đây chỉ là ví dụ mà thôi. Âm nhạc viết theo thể hát nói trữ tình đã cộng hưởng rất đẹp với thơ. Cả bài thơ, như đã nói, làm xong cuối năm 1969, nhưng hai dòng đầu tiên thì có trước đó gần hai năm. Bây giờ, nhận vật tạo hứng cho thơ đang sống ở Hà Nội, một họa sĩ đã thành danh. Hồi ấy, anh ta yêu một cô y tá ở phía đông Trường Sơn. Ngồi chung một ca-bin xe đi sang phía tây, suốt đường anh ta nhắc đến người yêu. Nỗi nhớ của anh ra lây lan sang cả tôi, sang cả người lái xe. Mãi đến khi trời mưa, cái gạt nước phía trước mặt đã giúp tôi viết hai dòng đầu tiên Anh lên xe trời đổ con mưa/Cái gạt nước xua đi nỗi nhớ. Bài thơ được viết sau nhiều chặng đường vượt rừng gian nan. Cho đến nỗi, nếu chưa từng ở rừng, vượt rừng thì khó bề thông cảm hết với thơ ấy, bài ấy. Chẳng hạn như câu này Nước khe cạn, bướm bay lèn đá không phải là một câu thơ tả đẹp mà là một quan sát đáng run sợ của lính trinh sát. Nếu thấy cảnh ấy vào lúc chập chiều thì cầm chắc là đói vì không thể có nước nấu cơm. Mười cây số vuông quanh đí không thể có nguồn nước. Hay là câu này Muỗi bay rừng già cho dài tay áo, một bạn Việt kiều và một nhà thơ Pháp đã dịch là Muỗi bay, mọi người mặc áo măng tô vào thì thật buồn cười. Họ không đi lính thì trách sao được. Nhà thơ Phạm Tiến Duật thứ 2 bên phải tại Hội nghị mừng công của Bộ đội Trường Sơn mùa khô 1970-1971. Bây giờ, đọc lại nghe lại, như một người ngoài cuộc vô cảm tôi vẫn thấy trong lòng bồi hồi. Từ nhiều năm nay thật nhiều bài thơ người ta gọi là thơ tình, nhiều ca khúc người ta gọi là tình ca. Nhưng sao nghe chỉ thấy tán tỉnh, có lúc tán tỉnh đến thô lỗ. Thấy quá nhiều sự ích kỷ nhuộm vào các câu chữ. Nhớ lại thời ấy, không phải để tự khen mình và đồng đội của mình mà rưng rưng cảm động. Hình như, không yêu được số đông người thì cũng khó mà yêu lấy một người. Sự ích kỷ với thiên hạ có chứa lực phản. Không, không chỉ một tôi viết Trường Sơn Đông – Trường Sơn Tây mà cả con muỗi, con bướm, cái gạt nước, ngọn măng rừng và đồng đội của chúng ta cùng viết. TRƯỜNG SƠN ĐÔNG – TRƯỜNG SƠN TÂY Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn Hai đứa ở hai đầu xa thẳm ường ra trận mùa này đẹp lắm Trường Sơn ông nhớ Trường Sơn Tây Một dãy núi mà hai màu mây Nơi nắng nơi mưa, khí trời cũng khác Như anh với em, như Nam với Bắc Như ông với Tây một dải rừng liền Trường Sơn Tây anh đi, thương em Bên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạo Muỗi bay rừng già cho dài tay áo Rau hết rồi, em có lấy măng không? Em thương anh bên ấy Tây mùa ông Nước khe cạn, bướm bay lèn đá Biết lòng anh say miền đất lạ Chắc em lo đường chắn bom thù Anh lên xe, trời đổ cơn mưa Cái gạt nước xua đi nỗi nhớ Em xuống núi nắng về rực rỡ Cái nhành cây gạt mối riêng tư ông sang Tây không phải đường thư ường chuyển đạn và đường chuyển gạo ông Trường Sơn, cô gái “ba sẵn sàng” xanh áo Tây Trường Sơn bộ đội áo màu xanh Từ nơi em gửi tới nơi anh Những đoàn quân trùng trùng ra trận Như tình yêu nối lời vô tận ông Trường Sơn nối Tây Trường Sơn *** Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây Nhạc Hoàng Hiệp Lời Phạm Tiến Duật Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn Hai đứa ở hai đầu xa thẳm Đường ra trận mùa này đẹp lắm Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây. Trường Sơn Tây anh đi… Thương em, thương em bên ấy mưa nhiều Con đường là gánh gạo Muỗi bay rừng già cho dài mà tay áo Hết rau rồi em có lấy măng không. Còn em thương bên Tây anh mùa Đông Nước khe cạn bướm bay i lèn đá Biết lòng anh say miền đất lạ Là chắc em lo đường chắn bom thù. Anh lên xe trời đổ cơn mưa Cái gạt nước xua đi nỗi nhớ Em xuống núi nắng về rực rỡ Cái nhành cây gạt mối riêng tư. Từ bên em đưa sang bên nơi anh Những binh đoàn nối nhau ra tiền tuyến Như tình yêu nối lời vô tận Đông Trường Sơn nối Tây Trường Sơn. NSND Thu Hiền & NSND Trung Đức – Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây Phương Thảo & NSUT Đăng Dương – Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây Anh Thơ & Việt Hoàn – Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây Tạ Quang Thắng & Thùy Chi – Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây Giai Điệu Tự Hào
Phạm Tiến Duật là Nhà thơ cách mạng của nền Văn học hiện đại Việt Nam. Ông tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Hà Nội năm 1964 nhưng sau đó không tiếp tục với nghề dạy học mà quyết định lên đường nhập ngũ. Trong thời gian này, Phạm Tiến Duật sáng tác rất nhiều tác phẩm và để lại nhiều bài thơ nổi tiếng như Bài thơ về tiểu đội xe không kính, Vầng trăng và những quầng lửa, Gửi em cô thanh niên xung phong... Thơ của Phạm Tiến Duật là tiếng nói ca ngợi tình yêu lứa đôi, tình đồng đội, tình yêu quê hương đất nước với giọng điệu sôi nổi, lạc quan và có chút gì đó tinh nghịch nhưng cũng rất sâu sắc. Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây của nhà thơ Phạm Tiến Duật sáng tác cuối năm 1969, tại tỉnh Quảng Bình. Ngay khi mới ra đời, bài thơ đã luôn có mặt trong túi áo của mỗi người lính trên tuyến lửa. Khi bài thơ được nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ nhạc thì chất thơ, chất nhạc quyện chặt với nhau, nâng cánh cho nhau vang vọng khắp các chiến trường, thôi thúc hàng triệu trái tim Việt Nam xông pha nơi tiền tuyến, giết giặc lập công, giải phóng đất nước. Mở đầu bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây là lời tự tình của đôi lứa yêu nhau nhưng phải chịu sự ngăn cách vời vợi của dãy núi Trường Sơn hùng vĩ, của thời chiến chinh ly loạn và khốc liệt “Cùng mắc võng trên rừng Trường SơnHai đứa ở hai đầu xa thẳmĐường ra trận mùa này đẹp lắmTrường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây” Bằng cấu trúc dễ nhớ, dễ thuộc, bình dị, mang âm hưởng đời thường và đậm màu chất lính, tính trữ tình quyện chặt với tính hùng ca. Nó đã truyền lửa vào trái tim của mỗi người ra trận. Những vần thơ ấy đã thành công về nghệ thuật, cảm xúc đong đầy. Tuy vậy, cái hay hơn có lẽ là nó đã nói lên được cảm xúc lớn của thời đại, của cả một thế hệ trẻ, của cả dân tộc thời ấy. Mặc dù đã hoàn thành khóa học ngành Sư phạm. Thay vì làm một thầy giáo dạy học nhưng Phạm Tiến Duật lại xin vào quân ngũ với mong ước tha thiết được đi vào chiến trận. Khát vọng đi Bộ đội của Nhà thơ cách mạng này được chấp nhận khi ông trúng tuyển vào Tiểu đoàn Pháo cao xạ Tây Bắc. Trong tâm hồn của người đàn ông đích thực đầy lãng tử ấy đã có sẵn ham muốn được dịch chuyển“Trường Sơn Tây anh đi, thương emBên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạoMuỗi bay rừng già cho dài tay áoHết rau rồi, em có lấy măng không” Phạm Tiến Duật hăm hở xin chuyển về Cục Vận tải quân sự thuộc Tổng cục Hậu cần chỉ vì muốn được đắm mình trong cuộc chiến, được tận mắt chứng kiến và nếm trải sự tàn khốc của chiến tranh. Niềm đam mê tự do sáng tạo, cống hiến cho dân tộc cháy bỏng đã làm cho dấu chân Phạm Tiến Duật thật sự cất bước nhẹ nhõm vào chiến trường đầy cam go. Yêu nước là thế song nhà thơ vẫn giữ cho mình một khoảnh khắc riêng tư. Đó là nỗi nhớ về em, người bạn gái đang hành quân bên sườn Đông dãy Trường Sơn. Trong con người Phạm Tiến Duật, tình yêu nam nữ và tình yêu đất nước hòa quyện vào nhau. Nó trở thành động lực, hành trang nâng bước chân người chiến sĩ. Có thể nói, cuộc kháng chiến chống Mỹ gian khổ và con đường Trường Sơn huyền thoại đã sinh ra một Phạm Tiến Duật thứ hai nhưng lại là con người duy nhất có sức mạnh thống soái và định hình một tính cách, một số phận Phạm Tiến Duật. Chính cuộc sống thời khói lửa đau thương, mất mát đã thắp lên ngọn lửa trong trái tim người sáng tác. Và không chỉ riêng mình nhà thơ viết“Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây” mà cả con muỗi, con bướm, cái gạt nước, ngọn măng rừng và đồng chí, đồng đội cùng viết chung với nhà thơ Phạm Tiến Duật, tạo nên một bài thơ vừa hài hòa, vừa đẹp đẽ, vừa có giá trị. Gắn bó với núi rừng Trường Sơn, với những người lính ngày đêm chiến đấu với kẻ thù, đối mặt với bom đạn, chết chóc, Phạm Tiến Duật luôn có một tinh thần lạc quan. Ông nhìn mọi thứ kể cả những thực tế nghiệt ngã, những góc khuất và những bi kịch của cuộc chiến qua một lăng kính hồn nhiên, tếu táo đến lạ thường “Đông sang Tây không phải đường nhưĐường chuyển đạn và đường chuyển gạoĐông Trường Sơn, cô gái “ba sẵn sàng” xanh áoTây Trường Sơn bộ đội áo màu xanh” Chiếc xe như một chiến hữu dũng cảm, như một người bạn thân, chung thủy sống chết đã rong ruổi cùng Phạm Tiến Duật trên những dặm dài đường rừng Trường Sơn. Chiếc xe chở Phạm Tiến Duật đi tác chiến trên những trận địa vừa dứt tiếng súng hay nằm vắt vẻo cùng với chủ nhân trên những chiếc xe tải chở vũ khí đạn dược vào chiến trường “Từ nơi em đưa đến nơi anhNhững binh đoàn nối nhau ra tiền tuyếnNhư tình yêu nối lời vô tậnĐông Trường Sơn, nối tây Trường Sơn” Sự yêu đời, luôn hướng về ánh sáng, niềm tin chiến thắng trong cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc được nhà thơ Phạm Tiến Duật khắc họa bằng một tượng đài anh dũng, bất khuất. Từ bên em và bên anh xa cách thăm thẳm nhưng rồi lại được nối kết bằng một đoàn hùng binh nối tiếp nhau ra trận địa trong một bầu không khí sục sôi, oai hùng, lẫm liệt. Tình yêu giữa anh với em và tình yêu nước Việt như cuồn cuộn, hóa thành mạch sống dâng trào trong tâm tư người lính Trường Sơn. Cho đến bây giờ, Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây vẫn là một bài thơ hay, có sức sống lâu bền trong lòng độc giả. Đối với những người chiến sĩ Trường Sơn từng chiến đấu và hy sinh một thời thì coi đây là bài thơ bất tử, là nghĩa tình đồng đội và niềm tự hào mỗi khi họ cùng nhau nhắc về Trường Sơn hùng vĩ, anh hùng. Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây là một đúc kết từ thực tiển của nhà thơ Phạm Tiến Duật. Bài thơ được sáng tác trên cảm hứng lịch sử, được ngân lên bằng tiếng lòng, tình cảm đằm thắm, sức sống mãnh liệt và niềm tin tất thắng trong tâm hồn của những người lính Trường Sơn thuở tham khảo nhé
Cảm nhận về bài thơ “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây” Phạm Tiến Duật là Nhà thơ cách mạng của nền Văn học hiện đại Việt Nam. Ông tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Hà Nội năm 1964 nhưng sau đó không tiếp tục với nghề dạy học mà quyết định lên đường nhập ngũ. Trong thời gian này, Phạm Tiến Duật sáng tác rất nhiều tác phẩm và để lại nhiều bài thơ nổi tiếng như Bài thơ về tiểu đội xe không kính, Vầng trăng và những quầng lửa, Gửi em cô thanh niên xung phong... Thơ của Phạm Tiến Duật là tiếng nói ca ngợi tình yêu lứa đôi, tình đồng đội, tình yêu quê hương đất nước với giọng điệu sôi nổi, lạc quan và có chút gì đó tinh nghịch nhưng cũng rất sâu sắc. Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây của nhà thơ Phạm Tiến Duật sáng tác cuối năm 1969, tại tỉnh Quảng Bình. Ngay khi mới ra đời, bài thơ đã luôn có mặt trong túi áo của mỗi người lính trên tuyến lửa. Khi bài thơ được nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ nhạc thì chất thơ, chất nhạc quyện chặt với nhau, nâng cánh cho nhau vang vọng khắp các chiến trường, thôi thúc hàng triệu trái tim Việt Nam xông pha nơi tiền tuyến, giết giặc lập công, giải phóng đất nước. Mở đầu bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây là lời tự tình của đôi lứa yêu nhau nhưng phải chịu sự ngăn cách vời vợi của dãy núi Trường Sơn hùng vĩ, của thời chiến chinh ly loạn và khốc liệt“Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn Hai đứa ở hai đầu xa thẳm Đường ra trận mùa này đẹp lắm Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây” Bằng cấu trúc dễ nhớ, dễ thuộc, bình dị, mang âm hưởng đời thường và đậm màu chất lính, tính trữ tình quyện chặt với tính hùng ca. Nó đã truyền lửa vào trái tim của mỗi người ra trận. Những vần thơ ấy đã thành công về nghệ thuật, cảm xúc đong đầy. Tuy vậy, cái hay hơn có lẽ là nó đã nói lên được cảm xúc lớn của thời đại, của cả một thế hệ trẻ, của cả dân tộc thời ấy. Mặc dù đã hoàn thành khóa học ngành Sư phạm. Thay vì làm một thầy giáo dạy học nhưng Phạm Tiến Duật lại xin vào quân ngũ với mong ước tha thiết được đi vào chiến trận. Khát vọng đi Bộ đội của Nhà thơ cách mạng này được chấp nhận khi ông trúng tuyển vào Tiểu đoàn Pháo cao xạ Tây Bắc. Trong tâm hồn của người đàn ông đích thực đầy lãng tử ấy đã có sẵn ham muốn được dịch chuyển“Trường Sơn Tây anh đi, thương em Bên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạo Muỗi bay rừng già cho dài tay áo Hết rau rồi, em có lấy măng không” Phạm Tiến Duật hăm hở xin chuyển về Cục Vận tải quân sự thuộc Tổng cục Hậu cần chỉ vì muốn được đắm mình trong cuộc chiến, được tận mắt chứng kiến và nếm trải sự tàn khốc của chiến tranh. Niềm đam mê tự do sáng tạo, cống hiến cho dân tộc cháy bỏng đã làm cho dấu chân Phạm Tiến Duật thật sự cất bước nhẹ nhõm vào chiến trường đầy cam go. Yêu nước là thế song nhà thơ vẫn giữ cho mình một khoảnh khắc riêng tư. Đó là nỗi nhớ về em, người bạn gái đang hành quân bên sườn Đông dãy Trường Sơn. Trong con người Phạm Tiến Duật, tình yêu nam nữ và tình yêu đất nước hòa quyện vào nhau. Nó trở thành động lực, hành trang nâng bước chân người chiến sĩ. Có thể nói, cuộc kháng chiến chống Mỹ gian khổ và con đường Trường Sơn huyền thoại đã sinh ra một Phạm Tiến Duật thứ hai nhưng lại là con người duy nhất có sức mạnh thống soái và định hình một tính cách, một số phận Phạm Tiến Duật. Chính cuộc sống thời khói lửa đau thương, mất mát đã thắp lên ngọn lửa trong trái tim người sáng tác. Và không chỉ riêng mình nhà thơ viết “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây” mà cả con muỗi, con bướm, cái gạt nước, ngọn măng rừng và đồng chí, đồng đội cùng viết chung với nhà thơ Phạm Tiến Duật, tạo nên một bài thơ vừa hài hòa, vừa đẹp đẽ, vừa có giá trị. Gắn bó với núi rừng Trường Sơn, với những người lính ngày đêm chiến đấu với kẻ thù, đối mặt với bom đạn, chết chóc, Phạm Tiến Duật luôn có một tinh thần lạc quan. Ông nhìn mọi thứ kể cả những thực tế nghiệt ngã, những góc khuất và những bi kịch của cuộc chiến qua một lăng kính hồn nhiên, tếu táo đến lạ thường“Đông sang Tây không phải đường như Đường chuyển đạn và đường chuyển gạo Đông Trường Sơn, cô gái “ba sẵn sàng” xanh áo Tây Trường Sơn bộ đội áo màu xanh” Chiếc xe như một chiến hữu dũng cảm, như một người bạn thân, chung thủy sống chết đã rong ruổi cùng Phạm Tiến Duật trên những dặm dài đường rừng Trường Sơn. Chiếc xe chở Phạm Tiến Duật đi tác chiến trên những trận địa vừa dứt tiếng súng hay nằm vắt vẻo cùng với chủ nhân trên những chiếc xe tải chở vũ khí đạn dược vào chiến trường“Từ nơi em đưa đến nơi anh Những binh đoàn nối nhau ra tiền tuyến Như tình yêu nối lời vô tận Đông Trường Sơn, nối tây Trường Sơn” Sự yêu đời, luôn hướng về ánh sáng, niềm tin chiến thắng trong cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc được nhà thơ Phạm Tiến Duật khắc họa bằng một tượng đài anh dũng, bất khuất. Từ bên em và bên anh xa cách thăm thẳm nhưng rồi lại được nối kết bằng một đoàn hùng binh nối tiếp nhau ra trận địa trong một bầu không khí sục sôi, oai hùng, lẫm liệt. Tình yêu giữa anh với em và tình yêu nước Việt như cuồn cuộn, hóa thành mạch sống dâng trào trong tâm tư người lính Trường Sơn. Cho đến bây giờ, Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây vẫn là một bài thơ hay, có sức sống lâu bền trong lòng độc giả. Đối với những người chiến sĩ Trường Sơn từng chiến đấu và hy sinh một thời thì coi đây là bài thơ bất tử, là nghĩa tình đồng đội và niềm tự hào mỗi khi họ cùng nhau nhắc về Trường Sơn hùng vĩ, anh hùng. Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây là một đúc kết từ thực tiển của nhà thơ Phạm Tiến Duật. Bài thơ được sáng tác trên cảm hứng lịch sử, được ngân lên bằng tiếng lòng, tình cảm đằm thắm, sức sống mãnh liệt và niềm tin tất thắng trong tâm hồn của những người lính Trường Sơn thuở ấy. Trần Thanh Xem Giáo viên trường THCS thị trấn Tiểu Cần, huyện Tiểu Cần, tỉnh Trà Vinh. Số điện thoại 0359795262
Bạn đang хem Bài thơ trường ѕơn đông trường ѕơn tâу Lượt хem Cỡ ᴄhữ Phạm Tiến Duật là Nhà thơ ᴄáᴄh mạng ᴄủa nền Văn họᴄ hiện đại Việt Nam. Ông tốt nghiệp trường Đại họᴄ Sư phạm Hà Nội năm 1964 nhưng ѕau đó không tiếp tụᴄ ᴠới nghề dạу họᴄ mà quуết định lên đường nhập ngũ. Trong thời gian nàу, Phạm Tiến Duật ѕáng táᴄ rất nhiều táᴄ phẩm ᴠà để lại nhiều bài thơ nổi tiếng như Bài thơ ᴠề tiểu đội хe không kính, Vầng trăng ᴠà những quầng lửa, Gửi em ᴄô thanh niên хung phong... Thơ ᴄủa Phạm Tiến Duật là tiếng nói ᴄa ngợi tình уêu lứa đôi, tình đồng đội, tình уêu quê hương đất nướᴄ ᴠới giọng điệu ѕôi nổi, lạᴄ quan ᴠà ᴄó ᴄhút gì đó tinh nghịᴄh nhưng ᴄũng rất ѕâu ѕắᴄ. Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tâу ᴄủa nhà thơ Phạm Tiến Duật ѕáng táᴄ ᴄuối năm 1969, tại tỉnh Quảng Bình. Ngaу khi mới ra đời, bài thơ đã luôn ᴄó mặt trong túi áo ᴄủa mỗi người lính trên tuуến lửa. Khi bài thơ đượᴄ nhạᴄ ѕĩ Hoàng Hiệp phổ nhạᴄ thì ᴄhất thơ, ᴄhất nhạᴄ quуện ᴄhặt ᴠới nhau, nâng ᴄánh ᴄho nhau ᴠang ᴠọng khắp ᴄáᴄ ᴄhiến trường, thôi thúᴄ hàng triệu trái tim Việt Nam хông pha nơi tiền tuуến, giết giặᴄ lập ᴄông, giải phóng đất nướᴄ. Mở đầu bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tâу là lời tự tình ᴄủa đôi lứa уêu nhau nhưng phải ᴄhịu ѕự ngăn ᴄáᴄh ᴠời ᴠợi ᴄủa dãу núi Trường Sơn hùng ᴠĩ, ᴄủa thời ᴄhiến ᴄhinh lу loạn ᴠà khốᴄ liệt“Cùng mắᴄ ᴠõng trên rừng Trường SơnHai đứa ở hai đầu хa thẳmĐường ra trận mùa nàу đẹp lắmTrường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tâу”Xem thêm Mẹo Xử Lý Khi Bị Kiến Ba Khoang Đốt Vào Mùa Mưa, Xử Trí Thế Nào Bằng ᴄấu trúᴄ dễ nhớ, dễ thuộᴄ, bình dị, mang âm hưởng đời thường ᴠà đậm màu ᴄhất lính, tính trữ tình quуện ᴄhặt ᴠới tính hùng ᴄa. Nó đã truуền lửa ᴠào trái tim ᴄủa mỗi người ra trận. Những ᴠần thơ ấу đã thành ᴄông ᴠề nghệ thuật, ᴄảm хúᴄ đong đầу. Tuу ᴠậу, ᴄái haу hơn ᴄó lẽ là nó đã nói lên đượᴄ ᴄảm хúᴄ lớn ᴄủa thời đại, ᴄủa ᴄả một thế hệ trẻ, ᴄủa ᴄả dân tộᴄ thời ấу. Mặᴄ dù đã hoàn thành khóa họᴄ ngành Sư phạm. Thaу ᴠì làm một thầу giáo dạу họᴄ nhưng Phạm Tiến Duật lại хin ᴠào quân ngũ ᴠới mong ướᴄ tha thiết đượᴄ đi ᴠào ᴄhiến trận. Khát ᴠọng đi Bộ đội ᴄủa Nhà thơ ᴄáᴄh mạng nàу đượᴄ ᴄhấp nhận khi ông trúng tuуển ᴠào Tiểu đoàn Pháo ᴄao хạ Tâу Bắᴄ. Trong tâm hồn ᴄủa người đàn ông đíᴄh thựᴄ đầу lãng tử ấу đã ᴄó ѕẵn ham muốn đượᴄ dịᴄh ᴄhuуển“Trường Sơn Tâу anh đi, thương emBên ấу mưa nhiều, ᴄon đường gánh gạoMuỗi baу rừng già ᴄho dài taу áoHết rau rồi, em ᴄó lấу măng không” Phạm Tiến Duật hăm hở хin ᴄhuуển ᴠề Cụᴄ Vận tải quân ѕự thuộᴄ Tổng ᴄụᴄ Hậu ᴄần ᴄhỉ ᴠì muốn đượᴄ đắm mình trong ᴄuộᴄ ᴄhiến, đượᴄ tận mắt ᴄhứng kiến ᴠà nếm trải ѕự tàn khốᴄ ᴄủa ᴄhiến tranh. Niềm đam mê tự do ѕáng tạo, ᴄống hiến ᴄho dân tộᴄ ᴄháу bỏng đã làm ᴄho dấu ᴄhân Phạm Tiến Duật thật ѕự ᴄất bướᴄ nhẹ nhõm ᴠào ᴄhiến trường đầу ᴄam go. Yêu nướᴄ là thế ѕong nhà thơ ᴠẫn giữ ᴄho mình một khoảnh khắᴄ riêng tư. Đó là nỗi nhớ ᴠề em, người bạn gái đang hành quân bên ѕườn Đông dãу Trường Sơn. Trong ᴄon người Phạm Tiến Duật, tình уêu nam nữ ᴠà tình уêu đất nướᴄ hòa quуện ᴠào nhau. Nó trở thành động lựᴄ, hành trang nâng bướᴄ ᴄhân người ᴄhiến ѕĩ. Có thể nói, ᴄuộᴄ kháng ᴄhiến ᴄhống Mỹ gian khổ ᴠà ᴄon đường Trường Sơn huуền thoại đã ѕinh ra một Phạm Tiến Duật thứ hai nhưng lại là ᴄon người duу nhất ᴄó ѕứᴄ mạnh thống ѕoái ᴠà định hình một tính ᴄáᴄh, một ѕố phận Phạm Tiến Duật. Chính ᴄuộᴄ ѕống thời khói lửa đau thương, mất mát đã thắp lên ngọn lửa trong trái tim người ѕáng táᴄ. Và không ᴄhỉ riêng mình nhà thơ ᴠiết “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tâу” mà ᴄả ᴄon muỗi, ᴄon bướm, ᴄái gạt nướᴄ, ngọn măng rừng ᴠà đồng ᴄhí, đồng đội ᴄùng ᴠiết ᴄhung ᴠới nhà thơ Phạm Tiến Duật, tạo nên một bài thơ ᴠừa hài hòa, ᴠừa đẹp đẽ, ᴠừa ᴄó giá trị. Gắn bó ᴠới núi rừng Trường Sơn, ᴠới những người lính ngàу đêm ᴄhiến đấu ᴠới kẻ thù, đối mặt ᴠới bom đạn, ᴄhết ᴄhóᴄ, Phạm Tiến Duật luôn ᴄó một tinh thần lạᴄ quan. Ông nhìn mọi thứ kể ᴄả những thựᴄ tế nghiệt ngã, những góᴄ khuất ᴠà những bi kịᴄh ᴄủa ᴄuộᴄ ᴄhiến qua một lăng kính hồn nhiên, tếu táo đến lạ thường“Đông ѕang Tâу không phải đường nhưĐường ᴄhuуển đạn ᴠà đường ᴄhuуển gạoĐông Trường Sơn, ᴄô gái “ba ѕẵn ѕàng” хanh áoTâу Trường Sơn bộ đội áo màu хanh” Chiếᴄ хe như một ᴄhiến hữu dũng ᴄảm, như một người bạn thân, ᴄhung thủу ѕống ᴄhết đã rong ruổi ᴄùng Phạm Tiến Duật trên những dặm dài đường rừng Trường Sơn. Chiếᴄ хe ᴄhở Phạm Tiến Duật đi táᴄ ᴄhiến trên những trận địa ᴠừa dứt tiếng ѕúng haу nằm ᴠắt ᴠẻo ᴄùng ᴠới ᴄhủ nhân trên những ᴄhiếᴄ хe tải ᴄhở ᴠũ khí đạn dượᴄ ᴠào ᴄhiến trường“Từ nơi em đưa đến nơi anhNhững binh đoàn nối nhau ra tiền tuуếnNhư tình уêu nối lời ᴠô tậnĐông Trường Sơn, nối tâу Trường Sơn” Sự уêu đời, luôn hướng ᴠề ánh ѕáng, niềm tin ᴄhiến thắng trong ᴄuộᴄ ᴄhiến tranh giải phóng dân tộᴄ đượᴄ nhà thơ Phạm Tiến Duật khắᴄ họa bằng một tượng đài anh dũng, bất khuất. Từ bên em ᴠà bên anh хa ᴄáᴄh thăm thẳm nhưng rồi lại đượᴄ nối kết bằng một đoàn hùng binh nối tiếp nhau ra trận địa trong một bầu không khí ѕụᴄ ѕôi, oai hùng, lẫm liệt. Tình уêu giữa anh ᴠới em ᴠà tình уêu nướᴄ Việt như ᴄuồn ᴄuộn, hóa thành mạᴄh ѕống dâng trào trong tâm tư người lính Trường Sơn. Cho đến bâу giờ, Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tâу ᴠẫn là một bài thơ haу, ᴄó ѕứᴄ ѕống lâu bền trong lòng độᴄ giả. Đối ᴠới những người ᴄhiến ѕĩ Trường Sơn từng ᴄhiến đấu ᴠà hу ѕinh một thời thì ᴄoi đâу là bài thơ bất tử, là nghĩa tình đồng đội ᴠà niềm tự hào mỗi khi họ ᴄùng nhau nhắᴄ ᴠề Trường Sơn hùng ᴠĩ, anh hùng. Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tâу là một đúᴄ kết từ thựᴄ tiển ᴄủa nhà thơ Phạm Tiến Duật. Bài thơ đượᴄ ѕáng táᴄ trên ᴄảm hứng lịᴄh ѕử, đượᴄ ngân lên bằng tiếng lòng, tình ᴄảm đằm thắm, ѕứᴄ ѕống mãnh liệt ᴠà niềm tin tất thắng trong tâm hồn ᴄủa những người lính Trường Sơn thuở Thanh XemGiáo ᴠiên trường THCS thị trấn Tiểu Cần, huуện Tiểu Cần, tỉnh Trà điện thoại 0359795262
Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây ❤️️ Nội Dung, Phân Tích ✅ Chia Sẻ Ý Nghĩa, Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ, Văn Mẫu Phân Tích. Nội Dung Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn TâyHoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Ý Nghĩa Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn TâyBố Cục Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn TâyNghệ Thuật Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây 3 Mẫu Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Hay NhấtMẫu Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Hay – Mẫu 1Mẫu Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Tiêu Biểu – Mẫu 2Mẫu Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Chọn Lọc – Mẫu 3 Nhắc đến Phạm Tiến Duật thì không thể không nhắc đến bài thơ nổi tiếng “Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây”. Ngay sau đây chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về nội dung và ý nghĩa chi tiết của bài thơ nhé! Trường Sơn Đông, Trường Sơn TâyTác giả Phạm Tiến Duật Cùng mắc võng trên rừng Trường SơnHai đứa ở hai đầu xa thẳmường ra trận mùa này đẹp lắmTrường Sơn ông nhớ Trường Sơn Tây. Một dãy núi mà hai màu mâyNơi nắng nơi mưa, khí trời cũng khácNhư anh với em, như Nam với BắcNhư ông với Tây một dải rừng liền. Trường Sơn tây anh đi, thương emBên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạoMuỗi bay rừng già cho dài tay áoRau hết rồi, em có lấy măng không. Em thương anh bên tây mùa đôngNước khe cạn bướm bay lèn đáBiết lòng anh say miền đất lạChắc em lo đường chắn bom thù Anh lên xe, trời đổ cơn mưaCái gạt nước xua tan nỗi nhớEm xuống núi nắng về rực rỡCái nhành cây gạt nỗi riêng tư. ông sang tây không phải đường thưường chuyển đạn và đường chuyển gạoông Trường Sơn, cô gái “ba sẵn sàng” xanh áoTây Trường Sơn bộ đội áo màu xanh. Từ nơi em gửi đến nơi anhNhững đoàn quân trùng trùng ra trậnNhư tình yêu nối lời vô tậnông Trường Sơn nối tây Trường Sơn. Cập nhật thông tin về 🔰Thơ Phạm Tiến Duật 🔰Đầy đủ nhất Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây là một trong những bài thơ tiêu biểu của Phạm Tiến Duật, được sáng tác trong những năm tháng chống Mỹ của dân tộc, trên tuyến đường Trường Sơn huyền thoại. Có thể nói bài thơ như một bản quân ca hùng tráng và cũng là một khúc tình ca lãng mạn. Nói về hoàn cảnh sáng tác bài thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây, nhà thơ Phạm Tiến Duật từng chia sẻ rằng “Bài thơ “Trường Sơn Đông – Trường Sơn Tây” tôi sáng tác hồi cuối năm 1969 tại một làng nhỏ bên bờ sông Son của tỉnh Quảng Bình, làng Cổ Giang, một làng nghèo khó mà nền nếp. Cái làng ấy ở không xa nơi cổng đường 20 xe ngang dãy núi Trường Sơn.” Ý Nghĩa Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây là một đúc kết từ thực tiễn của nhà thơ Phạm Tiến Duật. Bài thơ mang ý nghĩa ghi lại những hình ảnh lịch sử, được ngân lên bằng tiếng lòng, tình cảm đằm thắm, sức sống mãnh liệt và niềm tin tất thắng trong tâm hồn của những người lính Trường Sơn thuở ấy. Tìm hiểu chi tiết về tập thơ 🍃Vầng Trăng Quầng Lửa 🍃 Nội Dung Chùm Thơ, Phân Tích Bố Cục Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Bố cục bài thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây có thể chia thành 4 đoạn Đoạn 1 Từ đầu đến “nhớ Trường Sơn Tây”. Đoạn 2 Tiếp theo đến “gạt nỗi riêng tư”. Đoạn 3 Tiếp theo đến “đội áo màu xanh.” Đoạn 4 Phần còn lại của bài thơ. Nghệ Thuật Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Điểm qua các giá trị nghệ thuật được sử dụng trong bài thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Bài thơ sử dụng thể thơ 7 chữ phổ biến, tạo nên nhịp điệu tự nhiên Cấu trúc dễ nhớ, dễ thuộc, bình dị, mang âm hưởng đời thường và đậm đặc chất lính, tính trữ tình quyện chặt với tính hùng ca đã “truyền lửa” vào trái tim của mỗi người. Ngôn ngữ và giọng điệu thơ giàu tính khẩu ngữ, ngang tàn và khỏe khoắn Đừng nên bỏ qua mẫu phân tích🌿 Bài Thơ Về Tiểu Đội Xe Không Kính 🌿 Nội Dung, Nghệ Thuật 3 Mẫu Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Hay Nhất Gửi đến bạn đọc 3 mẫu cảm nhận, phân tích bài thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây hay nhất. Mẫu Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Hay – Mẫu 1 Phạm Tiến Duật là Nhà thơ cách mạng của nền Văn học hiện đại Việt Nam. Ông tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Hà Nội năm 1964 nhưng sau đó không tiếp tục với nghề dạy học mà quyết định lên đường nhập ngũ. Trong thời gian này, Phạm Tiến Duật sáng tác rất nhiều tác phẩm và để lại nhiều bài thơ nổi tiếng như Bài thơ về tiểu đội xe không kính, Vầng trăng và những quầng lửa, Gửi em cô thanh niên xung phong,…trong đó có bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây. Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây được sáng tác cuối năm 1969, tại tỉnh Quảng Bình. Ngay khi mới ra đời, bài thơ đã luôn có mặt trong túi áo của mỗi người lính trên tuyến lửa. Khi bài thơ được nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ nhạc thì chất thơ, chất nhạc quyện chặt với nhau, nâng cánh cho nhau vang vọng khắp các chiến trường, thôi thúc hàng triệu trái tim Việt Nam xông pha nơi tiền tuyến, giết giặc lập công, giải phóng đất nước. Mở đầu bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây là lời tự tình của đôi lứa yêu nhau nhưng phải chịu sự ngăn cách vời vợi của dãy núi Trường Sơn hùng vĩ, của thời chiến chinh ly loạn và khốc liệt “Cùng mắc võng trên rừng Trường SơnHai đứa ở hai đầu xa thẳmĐường ra trận mùa này đẹp lắmTrường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây” Bằng cấu trúc dễ nhớ, dễ thuộc, bình dị, mang âm hưởng đời thường và đậm màu chất lính, tính trữ tình quyện chặt với tính hùng ca. Nó đã truyền lửa vào trái tim của mỗi người ra trận. Những vần thơ ấy đã thành công về nghệ thuật, cảm xúc đong đầy. Tuy vậy, cái hay hơn có lẽ là nó đã nói lên được cảm xúc lớn của thời đại, của cả một thế hệ trẻ, của cả dân tộc thời ấy. Mặc dù đã hoàn thành khóa học ngành Sư phạm. Thay vì làm một thầy giáo dạy học nhưng Phạm Tiến Duật lại xin vào quân ngũ với mong ước tha thiết được đi vào chiến trận. Khát vọng đi Bộ đội của nhà thơ cách mạng này được chấp nhận khi ông trúng tuyển vào Tiểu đoàn Pháo cao xạ Tây Bắc. Trong tâm hồn của người đàn ông đích thực đầy lãng tử ấy đã có sẵn ham muốn được dịch chuyển “Trường Sơn Tây anh đi, thương emBên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạoMuỗi bay rừng già cho dài tay áoHết rau rồi, em có lấy măng không” Phạm Tiến Duật hăm hở xin chuyển về Cục Vận tải quân sự thuộc Tổng cục Hậu cần chỉ vì muốn được đắm mình trong cuộc chiến, được tận mắt chứng kiến và nếm trải sự tàn khốc của chiến tranh. Niềm đam mê tự do sáng tạo, cống hiến cho dân tộc cháy bỏng đã làm cho dấu chân Phạm Tiến Duật thật sự cất bước nhẹ nhõm vào chiến trường đầy cam go. Yêu nước là thế song nhà thơ vẫn giữ cho mình một khoảnh khắc riêng tư. Đó là nỗi nhớ về em, người bạn gái đang hành quân bên sườn Đông dãy Trường Sơn. Trong con người Phạm Tiến Duật, tình yêu nam nữ và tình yêu đất nước hòa quyện vào nhau. Nó trở thành động lực, hành trang nâng bước chân người chiến sĩ. Có thể nói, cuộc kháng chiến chống Mỹ gian khổ và con đường Trường Sơn huyền thoại đã sinh ra một Phạm Tiến Duật thứ hai nhưng lại là con người duy nhất có sức mạnh thống soái và định hình một tính cách, một số phận Phạm Tiến Duật. Chính cuộc sống thời khói lửa đau thương, mất mát đã thắp lên ngọn lửa trong trái tim người sáng tác. Và không chỉ riêng mình nhà thơ viết “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây” mà cả con muỗi, con bướm, cái gạt nước, ngọn măng rừng và đồng chí, đồng đội cùng viết chung với nhà thơ Phạm Tiến Duật, tạo nên một bài thơ vừa hài hòa, vừa đẹp đẽ, vừa có giá trị. Gắn bó với núi rừng Trường Sơn, với những người lính ngày đêm chiến đấu với kẻ thù, đối mặt với bom đạn, chết chóc, Phạm Tiến Duật luôn có một tinh thần lạc quan. Ông nhìn mọi thứ kể cả những thực tế nghiệt ngã, những góc khuất và những bi kịch của cuộc chiến qua một lăng kính hồn nhiên, tếu táo đến lạ thường “Đông sang Tây không phải đường nhưĐường chuyển đạn và đường chuyển gạoĐông Trường Sơn, cô gái “ba sẵn sàng” xanh áoTây Trường Sơn bộ đội áo màu xanh” Chiếc xe như một chiến hữu dũng cảm, như một người bạn thân, chung thủy sống chết đã rong ruổi cùng Phạm Tiến Duật trên những dặm dài đường rừng Trường Sơn. Chiếc xe chở Phạm Tiến Duật đi tác chiến trên những trận địa vừa dứt tiếng súng hay nằm vắt vẻo cùng với chủ nhân trên những chiếc xe tải chở vũ khí đạn dược vào chiến trường “Từ nơi em đưa đến nơi anhNhững binh đoàn nối nhau ra tiền tuyếnNhư tình yêu nối lời vô tậnĐông Trường Sơn, nối tây Trường Sơn” Sự yêu đời, luôn hướng về ánh sáng, niềm tin chiến thắng trong cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc được nhà thơ Phạm Tiến Duật khắc họa bằng một tượng đài anh dũng, bất khuất. Từ bên em và bên anh xa cách thăm thẳm nhưng rồi lại được nối kết bằng một đoàn hùng binh nối tiếp nhau ra trận địa trong một bầu không khí sục sôi, oai hùng, lẫm liệt. Tình yêu giữa anh với em và tình yêu nước Việt như cuồn cuộn, hóa thành mạch sống dâng trào trong tâm tư người lính Trường Sơn. Cho đến bây giờ, Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây vẫn là một bài thơ hay, có sức sống lâu bền trong lòng độc giả. Đối với những người chiến sĩ Trường Sơn từng chiến đấu và hy sinh một thời thì coi đây là bài thơ bất tử, là nghĩa tình đồng đội và niềm tự hào mỗi khi họ cùng nhau nhắc về Trường Sơn hùng vĩ, anh hùng. Mẫu Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Tiêu Biểu – Mẫu 2 Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây là một sáng tác của nhà thơ Phạm Tiến Duật, được viết hồi cuối năm 1969 tại một làng nhỏ ở bên bờ sông Son của tỉnh Quảng Bình. Đây là một ngôi làng nghèo mà nền nếp. Cái làng ấy cũng cách không xa cổng đường 20 xe ngang qua dãy núi Trường Sơn. Và bài thơ này đã truyền lửa cho bao nhiêu thế hệ. Cũng chính là bài thơ thành công khi đã chuyển tải được mạch cảm xúc của thời đại và của cả một thế hệ trẻ, cả dân tộc thời ấy. Phạm Tiến Duật là một nhà thơ tiêu biểu cho phong cách người lính trong kháng chiến chống Mỹ. Từ cảm hứng đến giọng điệu đều được cất lên từ đôi cánh lãng mạn và giàu nhiệt huyết. Ở đó ta cảm nhận được một niềm vui phơi phới của những người chiến sĩ cách mạng lúc bấy giờ. Nhà thơ cũng đã từng gửi gắm một phần tuổi trẻ của mình trên chiến trường. Ông là người của binh đoàn 559 – Binh đoàn Trường Sơn và cũng đã sông những ngày trong những năm tháng ấy. Đó cũng chính là lý do tại sao nhà thơ lại viết được những vần thơ sâu sắc tới vậy. Với góc nhìn hiện thực gần gũi ông đã thành công trong việc khắc họa những hình ảnh ấy. Cùng mắc võng trên rừng Trường SơnHai đứa ở hai đầu xa thẳmường ra trận mùa này đẹp lắmTrường Sơn ông nhớ Trường Sơn Tây. Hình ảnh anh và em trong bài Trường Sơn đông Trường Sơn tây là hai trong số những cư dân chiến sĩ Trường Sơn. Họ đã ngày đêm vật lộn với mưa bom bão đạn quân thù để chiến đấu và hoàn thành nhiệm vụ mà tổ quốc giao phó. Tuy là những chất liệu thường nhưng chính tình yêu của những người chiến sĩ đã làm cho bức tranh ấy thêm phần thi vị hơn. Ở đó không phải sự xù xì gân guốc của chiến trường mà đã chân thành, đằm thắm hơn. Trường Sơn tây anh đi, thương emBên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạoMuỗi bay rừng già cho dài tay áoRau hết rồi, em có lấy măng không. Những vật vô tri vô giác như mưa, nắng, khe, măng… đều cùng tham dự vào diễn biến tình yêu. Và đó cũng chính là dòng bộc lộ cảm xúc tha thiết và nhớ nhung của đôi lứa đang yêu. Bởi cảnh vật xung quanh như cũng hiểu thêm về tâm trạng của lứa đôi, của con người ấy. Điểm đặc biệt trong bài thơ Trường Sơn đông Trường Sơn tây chính là nhà thơ đã thành công trong việc cách tân để phù hợp với không khí của cuộc chiến thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Đó cũng chính là lý do giải thích tại sao thơ ông lại có sự hòa quyện giữa cái chung và cái riêng cá nhân. Chính vì vậy nhân vật trữ tình được đặt trong một phông nền lớn của đồng đội và đám đông tập thể. Đó là những da diết riêng tư không được tách rời với hơi thở và nhịp sống của cả một thế hệ. Từ nơi em gửi đến nơi anhNhững đoàn quân trùng trùng ra trậnNhư tình yêu nối lời vô tậnông Trường Sơn nối tây Trường Sơn. Ở đây ông đã thành công trong việc nhìn nhận lại cuộc chiến với những khía cạnh khác với một tâm thế khác. Giữa hai chiều quá khứ đã có sự kết hợp với thành một miền ký ức sâu thẳm. Để rồi khi những năm tháng chiến tranh đã trôi qua nhưng không gian của Trường sơn đó đã là ngôi nhà của tình yêu của bao nhiêu sự hò hẹn… đó cũng chính là tình yêu của người lính đầy trong sáng và ngây thơ, tình tứ. Cũng chính là tình yêu của những người chiến sĩ, nó đã cho họ những hương vị ngọt ngào để thêm sức mạnh, chiến đấu và chiến thắng. Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây là một bài thơ, một bài ca hay có sức sống lâu bền trong lòng công chúng. Đối với những người chiến sĩ Trường Sơn lúc bấy giờ thì đây là bài hát bất tử. Cũng chính là tình đồng đội, niềm tự hào khi nghĩ về Trường Sơn hùng vĩ. Đó chính là cái hay và là giá trị mà bài thơ này mang lại. Qua bài thơ này, Phạm Tiến Duật đã thành công trog việc khắc họa và thắp sáng ngọn lửa lý tưởng và sáng ngời của người lính thời kỳ chống Mỹ cứu nước. Mẫu Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Chọn Lọc – Mẫu 3 Nói đến Phạm Tiến Duật 1941 – 2007 – con chim lửa của Trường Sơn huyền thoại, là nói đến “nhà thơ lớn thời chống Mỹ”, được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2001, Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật năm 2012… Thơ Phạm Tiến Duật với phong cách nghệ thuật độc đáo, giàu chất lính. Đó là tiếng nói sôi nổi, lạc quan, ca ngợi tình yêu lứa đôi, tình đồng đội, tình quê hương đất nước với giọng điệu trẻ trung, tinh nghịch mà sâu sắc. Bài thơ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây ra đời năm 1969 tại Quảng Bình, địa danh giáp biên giới Việt Lào, được rất nhiều chiến sĩ thuộc nằm lòng và bạn đọc nhiều thế hệ yêu thích. Thi phẩm viết theo thể thơ tự do, giàu chất nhạc, dễ nhớ, dễ thuộc làm toát lên vẻ đẹp tươi trẻ, chất trữ tình lãng mạn bay bổng hoà quyện với chất sử thi hào hùng. Mở đầu là lời tâm tình của đôi lứa yêu nhau nhưng xa cách vì ở hai đầu của núi rừng Trường Sơn hùng vĩ hiểm trở và bởi nhiệm vụ thời chiến với bao thử thách “Cùng mắc võng trên rừng Trường SơnHai đứa ở hai đầu xa thẳmĐường ra trận mùa này đẹp lắmTrường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây”. Phạm Tiến Duật vốn là sinh viên tốt nghiệp khoa Sử trường Đại học Sư phạm Hà Nội năm 1964; cũng như nhiều thanh niên trí thức thời bấy giờ, anh đã nhập ngũ với quyết tâm ra trận. Trong tâm hồn của người chiến sỹ tài hoa, lãng tử ấy có sẵn niềm say mê được hoà mình vào không khí của những ngày sục sôi đánh Mỹ. Niềm đam mê sáng tạo, cống hiến vì lẽ sống cao đẹp đã khiến Phạm Tiến Duật đi vào chiến trường đầy cam go với tâm thái thanh thản. Lòng yêu nước trong thi sĩ không chỉ tồn tại ở dạng cảm xúc mà đã biến thành hành động cụ thể lên đường cứu nước. Bên cạnh hoàn thành nhiệm vụ của người lính thuộc Cục Vận tải Quân sự – Tổng cục Hậu cần, nhà thơ vẫn dành cho mình những phút riêng tư, gửi nỗi nhớ niềm thương về “em”, người bạn gái đang hành quân bên sườn Đông dãy Trường Sơn. Dãy núi có đỉnh chạy theo biên giới hai nước Lào – Việt, sườn Đông và Tây khác hẳn nhau. Sườn phía Đông của Trường Sơn rất dốc, đổ xuống đồng bằng ven biển ở Quảng Nam, Bình Thuận. Chính giữa bộn bề gian khổ của đời lính, những câu thơ vút lên tươi rói chất liệu hiện thực khiến người đọc vừa thú vị vừa cảm động “ Trường Sơn Tây anh đi, thương emBên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạoMuỗi bay rừng già cho dài tay áoHết rau rồi, em có lấy măng không”. Ngôn từ tự nhiên như lời người lính thường hay nói mà vẫn rất thơ. Theo Phạm Tiến Duật sau này chia sẻ “Chính cuộc sống thời khói lửa đau thương mất mát đã thắp lên ngọn lửa trong trái tim người sáng tác. Và không chỉ riêng mình nhà thơ viết “Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây”, cả con muỗi, con bướm, cái gạt nước, ngọn măng rừng và đồng chí, đồng đội cùng viết chung với nhà thơ Phạm Tiến Duật, tạo nên một bài thơ vừa hài hòa, vừa đẹp đẽ, vừa có giá trị”. Nhiều người chúng ta biết đường Trường Sơn Hồ Chí Minh là con đường vận tải huyết mạch chạy qua 11 tỉnh miền Trung và Nam bộ, đầy gian khổ, ác liệt, hy sinh. Trong trái tim người lính trẻ Phạm Tiến Duật, tình yêu lứa đôi và tình yêu đất nước hòa quyện, tiếp thêm sức mạnh để người chiến sĩ vượt qua tất cả gian nan, có được niềm tin sắt son vào tương lai. Gắn bó với núi rừng Trường Sơn, với những đồng đội ngày đêm chiến đấu với kẻ thù, với bom đạn, chết chóc, Phạm Tiến Duật luôn vẫn luôn lạc quan. Nhà thơ nhìn mọi thứ, kể cả những góc khuất và bi kịch của cuộc chiến qua một lăng kính hồn nhiên, vô tư đến lạ thường “Đông sang Tây không phải đường thư/ Đường chuyển đạn và đường chuyển gạo/ Đông Trường Sơn, cô gái “ba sẵn sàng” xanh áo/ Tây Trường Sơn bộ đội áo màu xanh”. Có người nhận xét Thơ Phạm Tiến Duật thời chống Mỹ được đánh giá là “có sức mạnh của một sư đoàn”. Cái hay của thơ phạm Tiến Duật là nhà thơ không chỉ nói lên tình cảm của riêng cá nhân mình mà đã nói lên được tiếng nói của một thế hệ trẻ, của dân tộc ta và cảm xúc lớn của thời đại hồi bấy giờ. Điều này được thể hiện cô đọng ở phần kết của bài “Từ nơi em gửi đến nơi anhNhững đoàn quân trùng trùng ra trậnNhư tình yêu nối lời vô tậnĐông Trường Sơn nối tây Trường Sơn”. Từ bên em và bên anh tuy xa cách nhưng được nối kết bằng một đoàn quân trùng trùng ra trận trong bầu không khí sục sôi, hào hùng. Tình yêu của anh với em và tình yêu đất nước hòa quyện như mạch sống dâng trào trong trái tim người lính. Bài thơ là tiếng lòng của người chiến sĩ đúc kết từ thực tiễn cả cuộc đời binh nghiệp của phạm Tiến Duật. Bài thơ được nhạc sĩ Hoàng Hiệp nâng cánh bằng những giai điệu tuyệt đẹp, lời thơ ngân lên tiếng lòng, tình cảm đằm thắm, sức sống mãnh liệt và niềm tin sắt son trong tâm hồn những người lính Trường Sơn thuở ấy. Bời vậy thi phẩm cùng với nhạc phẩm như một cặp song sinh đã và sẽ mãi mãi đi cùng năm tháng, được nhiều thế hệ yêu thích. Giới thiệu tác phẩm 🌿Chí Làm Trai [Nguyễn Công Trứ] 🌿Đọc hiểu bài thơ chi tiết
bài thơ trường sơn đông trường sơn tây