cha nuôi con hận người
MÀY TỚI SỐ RỒI!" Ả khi nghe tới tên cô liền như có luồng sức mạnh chạy trong người ả, hai chân ả nhào tới nắm lấy tóc của cô giúp việc. "Á!!!" Cô gái bị ả nắm tóc đau đớn la lên, hai tay nắm lại tóc ả giật mạnh Đám giúp việc còn lại cũng sợ hãi, bọn họ
Đánh giá: 6.6/10 từ 200 lượt. Bút Danh: Rubii2k. Thể loại Ngôn tình, Ngược, HE. Tập đoàn Thẩm thị phá sản, Thẩm Tư Linh mới chín tuổi, bị gửi vào cô nhi viện. Mười hai tuổi, cô được Lâm Tạ Phong - Tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị - nhận nuôi. "Anh có thể trả
Cha Nuôi! Con Hận Người! Thể loại: Tình yêu, ngược, có H nên lưu ý trước khi đọc. Cô - Thẩm Tư Linh, con gái Tập đoàn Thẩm Thị. Chín tuổi, Thẩm Thị phá sản cô bị gửi vào cô nhi viện. Mười hai tuổi, cô được anh nhận nuôi. Anh - Lâm Tạ Phong, nổi tiếng lạnh lùng
Đọc truyện Cha Nuôi! Con Hận Người! Full, Đoạn trích: Màn biểu diễn bắt đầu, người mẫu đầu tiên uyển chuyển bước ra kèm bộ trang phục bắt mắt, cô ta cùng nó tạo ra những kiểu dáng phù hợp.
Cha nuôi! Con hận người! Tác giả: Chun Li. Thể loại: Ngôn tình, ngược, HE. Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Rubii - Lhn. Theo dõi truyện . Đây là tác phẩm đầu tiên của mình nên viết không được hay mong mấy bạn thông cảm. Văn án: . Cô - Thẩm Tư Linh, con gái tập đoàn Thẩm Thị.
contoh pantun 4 baris bersajak ab ab. Contents1 Giới thiệu Truyện Cha Nuôi! Con Hận Người!2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Cha Nuôi! Con Hận Người! “cập nhật ngày 11/06/2023“ Trọn bộ Cha Nuôi! Con Hận Người! Full tập được cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Cha Nuôi! Con Hận Người! 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cha Nuôi! Con Hận Người! Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Bút Danh Rubii2kThể loại Ngôn tình, Ngược, HE Tập đoàn Thẩm thị phá sản, Thẩm Tư Linh mới chín tuổi, bị gửi vào cô nhi viện. Mười hai tuổi, cô được Lâm Tạ Phong – Tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị – nhận nuôi. “Anh có thể trả lời em một câu không?” “Nói!” “Anh đã từng yêu em chưa?” Nước mắt từ từ rơi xuống Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Trọn bộ Truyện Cha Nuôi! Con Hận Người! “cập nhật ngày 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment
Sáng hôm sau, Tư Linh thức dậy thấy mình đang nằm trên giường, rõ ràng hôm qua cô ngủ trên sofa, lẽ nào là cha bế cô vào phòng Đưa tay mò lấy chiếc đồng hồĐã bảy giờ rồi sao!Cô vội chạy thẳng vào phòng tắm rửa, vệ sinh cá nhânBước xuống nhà cô thấy anh đang ngồi bàn ăn, tay cầm tờ báo, trên bàn còn ly cafe đang nghi ngút khói- "Tiểu thư, đồ ăn đã chuẩn bị xong, cô mau xuống ăn đi" Vú Đường đang bày biện thức ăn, thấy cô đứng ở cầu thang liền gọi- "Ơ! Dạ" Tư Linh bước đến ngồi đối diện Tạ Phong, cô không dám nhìn anh chỉ biết cúi đầu chăm chú ăn Yên lặng một lúc, Tạ Phong lên tiếng- "Mai ta sẽ đưa con đi học, sẵn làm thủ tục nhập học"- "Dạ! Thật sao!" Như tiếng sét ngang tai, cô ngẩng đầu nhìn anh, hai mắt ngạc nhiên kèm theo sự vui mừng- "Ừm"Cô ở trong cô nhi viện ba năm rồi, cô rất muốn đi học lại Năm đó, lúc cô chín tuổi, anh hai mười sáu tuổi, ba cô làm ăn thua lỗ, nợ nần chồng chất, công ty phá sản, anh hai và cô phải nghỉ học Vì không đủ tiền nên ba mẹ gửi hai anh em cô vào cô nhi viện Từ đó không thấy họ tới thăm hai anh em cô Chỉ có anh hai là thương yêu cô, chăm sóc cô Khi anh mười tám tuổi được nhận nuôi nhưng ngày nào anh hai cũng đến thăm cô Lúc đấy cô nghĩ cả đời mình sẽ sống ở cô nhi viện Không ngờ mười hai tuổi cô được cha nhận nuôiNhưngKhông biết anh hai giờ ra sao, liệu anh có biết mình được nhận nuôi rồi không?- "Đang nghĩ gì?" Cô giật mình ngước lên thấy anh đang nhìn cô- "Dạ Không có gì ạ"- "Ta đi công việc về khuya, con khỏi đợi cơm" Anh khoác áo vest, trên tay cầm tập hồ sơ đi đến chiếc xe Lamborghini màu đen số lượng có hạn rồi rời khỏi khu biệt thựTừ hôm qua tới giờ cô chỉ gặp cha được một lúc thôi, còn lại cha đều ở công tyHôm nay trời rất đẹp, ăn sáng xong cô lại muốn đi dạo quanh nhà, tới khu viên cô gửi thấy mùi hoa rất thơm, lần theo mùi hương cô thấy bác Diệu đang chăm sóc chậu hoa hồng- "Đẹp quá!" Cô bước lại gần- "Tiểu thư!" Bác Diệu cúi chào- "Bác Diệu! Hoa hồng thật đẹp! Nhưng tại sao chỉ có một chậu?" Nhìn xung quanh khu viên cô chỉ thấy duy nhất một chậu hoa- "Trước đây khi bà chủ còn sống rất thích hoa hồng nên khu viên lúc nào cũng tràn ngập hoa hồng đến khi bà chủ mất thì cậu chủ dẹp bỏ hết chỉ để lại một chậu" Bác Diệu trả lời, trong giọng nói ẩn chứa nỗi buồn- "Lâm phu nhân Ưmm Tại sao lại mất?" Cô ngập ngừng hỏi- "Lúc cậu chủ hai mươi ba tuổi, ông chủ và bà chủ bị tai nạn qua đời Ba năm nay, một mình cậu chủ chống đỡ nên Lâm Thị mới vững mạnh như vậy" Bác Diệu vừa nói vừa thở dàiThì ra vậy, cô luôn thắc mắc biệt thự lớn như vậy, tại sao lại không thấy Lâm tiên sinh, Lâm phu nhân Không lẽ vì chuyện này mà cha trở nên lạnh lùng như vậy- -Tại Lâm Thị- "Thưa Tổng giám đốc, đã điều tra ra người đứng sau vụ lấy trộm tài liệu" Việt Tân- thuộc hạ thân cận của Tạ Phong cúi đầu cung kính thưa- "Ai?" Anh ngồi quay lưng, mắt ngắm nhìn cảnh vật ngoài cửa kính, giọng ra lệnh- "Là tập đoàn Lãnh Thị ạ"- "Lãnh Thị!" Vùng da giữa trán anh hơi nheo lại sau đó liền thả lỏng, ánh mắt ẩn chứa điều nguy hiểmLãnh Thị trước đây có nguy cơ bị phá sản, không nhờ Lâm Thị ra tay cứu thì đâu có ngày hôm nay, đến khi vững mạnh rồi thì quay ngược lại đối đầu với Lâm Thị- "Được rồi Ra ngoài!" Anh mệt mỏi đưa tay phải day day hai bên thái dương, tay trái quất quất ra hiểu đuổi ngườiViệt Tân cúi chào rồi ra ngoài Lúc sau, có tiếng gõ cửa- "Mời"Bước vào là một người đàn ông thân hình cao ráo, khuôn mặt hoàn mỹ đến từng cm nhưng có vài phần hơi trẻ con Anh ta tay khoanh trước ngực đang dựa lưng vào thành cửa- "Tần Hạo! Hôm nay, không ai chết hay sao mà rãnh rỗi tới đây?" Anh quay người lại nhìn thẳng vào người đàn ông trước mặt- "Cậu thật là đừng nói mấy lời xui xẻo đó, bác sĩ cũng cần phải nghỉ ngơi" Tần Hạo bước đến ngồi xuống sofa, không quên rót cho mình một ly trà- "Tới làm gì?" Anh vừa nói vừa xem xét lại các bản hợp đồng mà thư ký Điền đã đưa- "Tới thăm bạn thân cũng cần có lí do sao? Hôm nay tôi được ngày nghỉ tính rủ cậu đi Win club" Tần Hạo vừa đung đưa nhẹ ly trà, trêu đùa nhìn anh nóWin club!Mấy hôm nay vì áp lực công việc nên anh cảm thấy rất mệt, công việc cũng gần xong, dù sao anh cũng cần phải nghỉ ngơi, đi xả streets một chút- "Được" Anh đứng dậy tiện tay cầm lầy áo vest khoác vào người, cùng Tần Hạo rời khỏi công ty
Thời tiết nắng gắt của tháng 5 càng khiến căn nhà tạm lợp mái tôn mỏng của cha con anh Lê Tư ngụ thôn Vân Dương 1, xã Hòa Liên, huyện Hòa Vang, Đà Nẵng bức bí, khó chịu. Để tránh cái nóng, anh Tư kê tấm sạp che dưới bóng cây ngay trước hiên nhà, nhưng cũng chẳng đỡ được mấy phần. Đôi mắt thâm quầng, gương mặt tiều tụy, người đàn ông 42 tuổi này vừa trải qua biến cố lớn khi vợ qua đời. Trong căn nhà xập xệ, tài sản có giá trị nhất là chiếc quạt hơi nước anh mua gần 2 triệu đồng, để vợ đỡ nóng những ngày cuối đời chống chọi với bệnh tật. Căn nhà tạm bợ là nơi anh Tư cùng hai con sinh sống. Năm 2007, anh Tư kết hôn cùng chị Nguyễn Thị Dụng 35 tuổi, lần lượt có hai người con trai là Nguyễn Dũng 16 tuổi; lấy họ mẹ - PV và Lê Tân 8 tuổi. “Trước đây vợ tôi làm công nhân, còn tôi đi phụ thợ hồ tích góp đủ để nuôi hai con. Nhưng 5 năm trước, vợ tôi phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo. Chạy vạy lo thuốc thang, chữa trị mãi đến đầu tháng 5/2023 thì cô ấy qua đời, ba cha con suy sụp, mất đi chỗ dựa", anh Tư tâm sự. Nhà nghèo đến nỗi khi vợ mất, anh chẳng có đủ tiền để lo hậu sự. Thương cảm cho hoàn cảnh gia đình, người làng kêu gọi đóng góp để giúp anh. Vợ qua đời, một mình anh cáng đáng mọi việc để nuôi con Công việc không ổn định, anh Tư tranh đi rà sắt để bán kiếm thêm tiền. “Khi chưa phát hiện bệnh, cả hai vợ chồng dặn nhau cố gắng làm ăn, giành dụm sửa lại nhà cho mùa hè đỡ nóng, mùa mưa không thấm dột, nhưng giờ thì không thể làm được rồi. Gần một tháng nay, không đêm nào tôi ngủ được, thương vợ và lo cho tương lai con khi các cháu còn nhỏ đã mất đi tình thương của mẹ. Thằng út mấy hôm nay cứ khóc, hỏi mẹ sao đi làm lâu về thế", người đàn ông trải lòng. Anh Tư không biết chữ nên chỉ làm nghề chân tay như thợ hồ, công việc không ổn định nên thu nhập bấp bênh. Lúc không ai gọi, anh lại đi rà sắt đem bán phế liệu, nhặt nhạnh chút tiền mua gạo, thức ăn cho các con. Năm 2022, khi chị Dụng đổ bệnh nặng, cháu Dũng là con lớn xin nghỉ học để giảm bớt áp lực cho gia đình. Ngôi nhà lợp tôn mỏng nóng bức, vào ngày hè cha con anh Tư phải mang ghế ra trước nhà ngủ tránh nóng. Dũng buồn bã cho biết “Mấy hôm nay cháu xin người thân đi theo xe phụ bưng nước lọc, giúp ba nuôi em ăn học. Mẹ mất rồi một mình ba khổ hơn, cháu muốn giúp ba đỡ khổ, em trai không thiếu thốn như các bạn”. Nghe con nói, hai mắt anh Tư đỏ ngầu, giọng nói lạc đi. Từ ngày mẹ qua đời, các con còn nhỏ mà già dặn, hiểu chuyện trước tuổi. Đứa nào cũng biết phụ việc nhà, không đòi hỏi bất kì thứ gì. Nhưng nhìn các con còn nhỏ mà đã gầy guộc, sống khổ, trong khi bản thân lại không thể cho con điều kiện tốt hơn, anh Tư vô cùng đau khổ. Mong muốn lớn nhất của anh là sức khoẻ tốt để có thể làm thêm nhiều việc nuôi con. Bữa cơm của mấy cha con là món rau xào, từ ngày mẹ mất, các con cũng hiểu chuyện không bao giờ đòi hỏi. Hoàn cảnh của gia đình người đàn ông 42 tuổi rất khó khăn, cần được giúp đỡ. Ông Bùi Trung Điệp, Ủy viên Ban Thường vụ, Chủ tịch ủy ban MTTQ Việt Nam xã Hòa Liên huyện Hòa Vang chia sẻ, gia đình anh Tư có hoàn cảnh vô cùng khó khăn, hai bên nội ngoại cũng vất vả. “Bản thân anh Tư cũng không có nghề nghiệp ổn định, đi làm bữa được bữa mất, ngôi nhà đang ở thực ra chỉ là mấy tấm tôn dựng tạm, chỗ ở của bọn trẻ cũng rất tạm bợ", ông Điệp thông tin. Ngoài ra, trước đây xã và thôn đã vận động đóng góp kinh phí gần 10 triệu đồng để hỗ trợ tạm thời cho gia đình. Hiện nay xã đang có phương án đưa gia đình anh Tư vào diện hộ nghèo năm 2024 để giúp đỡ thêm. “Với tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách, mong sao nhà hảo tâm có thể quan tâm, chia sẻ để mấy cha con có kinh phí sửa lại nhà cửa, giúp các cháu yên tâm học tập, phát triển", ông Điệp nói. Mọi sự giúp đỡ xin gửi về 1. Gửi trực tiếp Anh Lê Tư, Thôn Vân Dương 1, xã Hòa Liên, huyện Hòa Vang, Đà Nẵng. Số điện thoại 0935069343 2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet Ghi rõ ủng hộ MS anh Lê Tư Chuyển khoản Báo VIETNAMNET Số tài khoản 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội - Chuyển khoản từ nước ngoài Bank account Báo VIETNAMNET - The currency of bank account 0011002643148 - Bank- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM - Address 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam - SWIFT code BFTVVNV X - Qua TK ngân hàng Vietinbank Chuyển khoản Báo VietNamNet Số tài khoản 114000161718 Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa - Chuyển tiền từ nước ngoài Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch - Address 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội - Swift code ICBVVNVX126 3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet - Phía Bắc địa chỉ tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội. - Phía Nam Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 27 Nguyễn Bỉnh Khiêm, Quận 1, Điện thoại 19001081.
Thể loại Tình yêu, ngược, có H nên lưu ý trước khi đọc. … Cô – Thẩm Tư Linh, con gái Tập đoàn Thẩm Thị. Chín tuổi, Thẩm Thị phá sản cô bị gửi vào cô nhi viện. Mười hai tuổi, cô được anh nhận nuôi. Anh – Lâm Tạ Phong, nổi tiếng lạnh lùng, tàn khốc. Tổng giám đốc Tập đoàn Lâm Thị. ————— “Anh có thể trả lời em một câu không?” “Nói!” “Anh đã từng yêu em chưa?” Nước mắt từ từ rơi xuống, dù biết trước câu trả lời nhưng cô vẫn muốn anh chính miệng nói ra. “Cô… Chỉ là công cụ để tôi trả thù!” Anh nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng cùng vài tia khinh bỉ. Đau! Trái tim cô như bị một nhát dao đâm vào khiến nó rất đau! Tại sao ông trời lại đối xử với cô như vậy? Ông để cô gặp anh, khiến cô yêu anh. Mà anh chỉ xem cô như món đồ chơi. Ánh mắt tuyệt vọng đau thương, khoé môi không tự chủ nở nụ cười lạnh lẽo. Thật ngu ngốc! Cô lại đi yêu một kẻ hận mình đến tận xương tủy! … Truyện này do Rubii cho phép Viet Writer đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của Viet Writer
Tại biệt thự Lâm giaBà lão tay dắt một bé gái thân hình mảnh khảnh, nước da trắng mịn, khuôn mặt mũm mĩm đến trước mặt người đàn ông khoảng tầm hai lăm, hai sáu tuổi đang ngồi trên sofa Người đàn ông này, thân hình cường tráng, nước da cổ đồng, ngũ quan tinh xảo nhưng ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng cao ngạo khiến người khác nhìn vào cảm thấy sợ hãi- "Hiệu trưởng, đây là ai vậy?" Khí thế bức người của anh làm cô lạnh xương sống- "Đây là Lâm tổng, sau này là cha nuôi con, mau gọi một tiếng cha đi"Thẩm Tư Linh chần chừ, đưa ánh mắt nhìn người đàn ông trước mặt sau đó gọi một tiếng "Cha!"- "Ngoan"- "Lâm tổng tôi đưa người tới rồi, giờ tôi phải đi đây" Hiệu trưởng nói rồi vội vã rời đi- "Đưa tiểu thư lên phòng" Nói rồi, Lâm Tạ Phong khoác lên người chiếc áo vest rời khỏi khu biệt thựBước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng sữa, có giường, tủ quần áo, tivi Tư Linh không nghĩ có ngày lại được ở trong căn phòng như thế này Cô chạy ngay đến chiếc giường kingsize "A! Thật thoải mái" Nằm một lát cô ngủ thiếp đi đến khi tỉnh dậy đã gần sáu giờSáu giờ rồi! Cô phải đi tắm một lát!Vào phòng tắm, cô bước ngay đến chiếc bồn tắm lớn Phía bên để nhiều loại sữa tắm với nhiều mùi hương khác nhau Cô chọn cho mình mùi hoa oải hương, mùi hương mà cô thích nhất, thơm nhẹ dịu khiến người ta cảm thấy thoải máiTắm rửa sạch sẽ xong, cô bước xuống lầu- "Tiểu thư cô dậy rồi à, ta chuẩn bị cơm xong rồi cô mau xuống ăn đi" Một người đàn bà khoảng năm mươi tuổi nhưng thân hình đã gầy yếu, khuôn mặt hằn lên vài nếp nhăn, bàn tay chai sần đang bưng dĩa thức ăn, giọng khàn khàn lên tiếng- "Bà là?" Cô bước gần lại bàn, ánh mắt vẫn nhìn người đàn bà đang bày dĩa thức ăn- "Ta là Vú Đường, làm ở đây hơn bốn mươi năm rồi" Vú Đường nở nụ cười nhân hậu nhìn cô- "Vú Đường! Cha con đâu?" Cô nhìn khắp nhà không thấy anh đâu? Cô tò mò hỏi vú- "Dạ tiểu thư hôm nay cậu chủ có việc ở công ty nên dặn ta nói tiểu thư khỏi đợi cơm"Cô nghe vú Đường nói mắt liếc nhìn bàn ăn Trên bàn ăn, toàn là thức ăn ngon Hồi trước, cô còn ở Thẩm thị, cô cũng được ăn sung mặc sướng nhưng từ khi được đưa vào cô nhi viện cô chỉ được ăn cơm với rau thôi, có bữa chỉ ăn cháo trắng Đã ba năm rồi, cô chưa được ăn ngon như bây giờ- "Vú Đường, ngồi xuống ăn với con đi" Dù sao thức ăn còn nhiều, cô ăn một mình cũng không hết- "Không cần đâu tiểu thư cứ ăn đi" Vú nhìn cô cười- "Vú cứ ngồi xuống ăn đi" Cô đưa tay níu ống tay áo vú- "Dạ tiểu thư" Vú Đường nhìn cô cườiCàng nói chuyện vú Đường càng cảm thấy thích cô bé này, cô có nụ cười rất ngây thơ Dần dần bà đối xử với cô như con gái ruột của mình- -Tại Lâm ThịNgười đàn ông nằm lê lết trên sàn, miệng nôn ra máu không ngừng khóc lóc cầu xin người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa- "Lâm tổng, xin anh tha cho tôi, sau này tôi không dám nữa" Người đàn ông khóc lóc quỳ lạy, đầu đập mạnh xuống sàn- "Biết trước hậu quả tại sao còn làm?" Anh ngồi trên sofa, tay cầm tách trà từ từ uống Con ngươi vẫn toả ra khí lạnh nhìn về phía hắn- "Là có người nhờ tôi đánh cắp tài liệu của công ty Hắn ta hứa sẽ cho tôi tiền Tôi vì muốn kiếm tiền nên mới làm vậy" Người đàn ông run bần bật Một phần vì sợ hãi, một phần vì vết thương đang đau nhức khắp cơ thể- "Ai?"- "Hắn Hắn ta bịt mặt nên tôi không thấy rõ"Anh nhìn chằm chằm người đàn ông đang quỳ gối trên sàn Mái tóc rối bù, khuôn mặt xanh xao, cơ thể gầy yếu với chi chít vết bầm tím Nhìn anh ta yếu ớt nhút nhát như vậy sẽ không có gan làm chuyện đó trừ khi có người đứng sau! Ngẫm nghĩ một chút, anh ra hiệu, vài tên vệ sĩ hiểu ý lôi sền sệt người đàn ông ra ngoài Vang vọng khắp hành lang chỉ có tiếng roi đánh đập cùng tiếng hét cầu xin của người đàn ôngTrong phòng giờ chỉ còn mình anh ngồi đưa lưng về phía cửa, tay châm điếu thuốc hút một hơi sau đó nhả ra làn khói mờ mờ càng làm tăng vẻ đẹp nam tính trên người anh Ánh mắt anh nhìn về một hướng, trong con ngươi như đang ẩn hiện điều gì đó- -Mười hai giờ đêmTạ Phong lái xe về biệt thự Lâm gia, hôm nay anh rất mệt Vừa vào cửa, đập vào mắt anh là hình ảnh cô gái đang nằm ngủ trên chiếc sofa Chẵng lẽ cô gái này đã đợi anh suốt cả đêm Anh bước lại gần nhìn cô sau đó nhẹ nhàng bế cô về phòng, đặt cô xuống giường, rồi lặng lẽ rời đi Anh sẽ cho cô tận hưởng vui vẻ một thời gian, sau này sẽ không được như vậy nữa
cha nuôi con hận người